
Bà ta đã phê phán một số nước hạn chế không cho công dân tự do sử dụng In-tơ-nét, bắt giữ blogger chỉ trích chính quyền, trong đó có Việt Nam.
Trước hết cần khẳng định, đây là một luận điệu xuyên tạc, phản ánh cách nhìn sai lệch, định kiến, không đúng tình hình của Việt Nam.
Phải thừa nhận rằng, ngày nay, In-tơ-nét đã mở ra một không gian tri thức, hỗ trợ đắc lực cho việc tăng cường các mối quan hệ trong cuộc sống của loài người. Việc bảo đảm quyền tự do ngôn luận của công dân trên In-tơ-nét, ủng hộ và hỗ trợ mạnh mẽ việc phát triển, ứng dụng loại hình thông tin này chính là sử dụng tích cực, phát triển khoa học, quản lý theo pháp luật và bảo đảm an ninh. Từ đó, đòi hỏi các nước cần hợp tác trong vấn đề bảo đảm an ninh mạng In-tơ-nét, chia sẻ cơ hội, thành tựu do In-tơ-nét mang lại và có quyền bình đẳng trong việc tham gia quản lý các nguồn tài nguyên cơ bản của In-tơ-nét.
Tuy nhiên, thực tế cũng cho thấy In-tơ-nét cũng nhanh chóng bị biến thành một “thế giới ảo” để một số người truyền bá các “phản giá trị” và các sản phẩm “phi văn hóa”, tuyên truyền ý kiến cá nhân nằm ngoài chuẩn mực chính trị - đạo đức - văn hóa chung của cộng đồng; rồi nữa là lừa đảo thương mại, ăn cắp tài khoản cá nhân, tung tin bịa đặt để bôi nhọ và làm mất uy tín của một số cá nhân, tổ chức, chính phủ… Vì thế, sử dụng In-tơ-nét phải tăng cường khả năng chọn lọc, không đẩy mình vào tình thế “lây nhiễm”, đồng thời cũng đòi hỏi chính phủ các nước phải quan tâm quản lý để “tự do trên In-tơ-nét” không tác động tiêu cực tới định hướng phát triển, tới an sinh xã hội, tới sự hoàn thiện của nhân cách.
Từ quan niệm và từ góc nhìn nhân văn đó, người ta đặt câu hỏi: Bà Bộ trưởng Ngoại giao Mỹ sẽ nghĩ gì khi trên In-tơ-nét trình bày cả kỹ thuật chế tạo bom mìn để phục vụ việc khủng bố, hướng dẫn kỹ năng giết người, quảng bá lối sống chạy theo bạo lực, trụy lạc để kích động, gây rối xã hội Mỹ và thậm chí còn hung hăng kêu gọi phải lật đổ Chính phủ Hoa Kỳ. Hẳn bà H. Clin-tơn còn nhớ sự kiện website Wikileaks vừa qua đã làm cho Chính phủ Mỹ phải “toát mồ hôi” để đối phó, trước việc công bố hàng vạn trang tài liệu mật của Bộ Ngoại giao của nước này. Vậy phải chăng, hàng loạt biện pháp đã được thực hiện để cô lập, vô hiệu hóa Wikileaks là phù hợp với quan niệm về “tự do In-tơ-nét” của Mỹ?
Cần chỉ ra rằng, bất chấp các vấn nạn do In-tơ-nét đưa lại, Mỹ vẫn tiếp tục sử dụng In-tơ-nét làm công cụ để gây bất ổn ở nhiều nước, nhất là khi liên hệ tới việc bí mật ra lệnh nghiên cứu những nơi có thể nổi dậy đăng trên nguoi-vietonline mới đây.
Người ta sẽ thấy gì khi Bộ Ngoại giao Mỹ tung ra trang mạng Twitter bằng tiếng Trung Quốc, tiếng Nga và tiếng Ấn Độ, sau khi đã cho hoạt động mạng Twitter bằng tiếng A-rập, tiếng Farsi và Bộ trưởng Ngoại giao Mỹ H. Clin-tơn còn tuyên bố rằng năm 2011, Mỹ "sẽ chi 25 triệu USD để bảo vệ các bloggers đang bị ngăn cấm hoạt động" tại một số quốc gia...
Cái gọi là “tự do In-tơ-nét” chỉ nằm trong mưu đồ xuyên tạc tình hình của Việt Nam. Ở Việt Nam các quyền tự do, dân chủ của mọi người dân, trong đó có quyền tự do thông tin, tự do ngôn luận được ghi rõ trong hiến pháp, pháp luật và được bảo đảm thực hiện trên thực tế. In-tơ-nét được tạo điều kiện thuận lợi và đang phát triển mạnh mẽ ở Việt Nam. Tính đến tháng 12-2010, có gần 26,8 triệu người tại Việt Nam sử dụng In-tơ-nét, chiếm 31,11% dân số, trong đó có hơn 1,5 triệu blog cá nhân. Cũng như ở các quốc gia khác, có sự lựa chọn con đường phát triển phù hợp các điều kiện chính trị - kinh tế - văn hóa riêng của mình; mọi thông tin trên In-tơ-nét phải tuân thủ các quy định của pháp luật để không ảnh hưởng đến thuần phong mỹ tục, đạo đức xã hội, trật tự công cộng và an ninh quốc gia. Bởi dù thế nào thì 'tự do In-tơ-nét' cũng không thể nằm ngoài khuôn khổ pháp luật và các giá trị nhân văn.
Cần khẳng định rằng, phát triển In-tơ-nét nhằm thúc đẩy sự phát triển của xã hội, thúc đẩy sự phát triển của mọi thành viên xã hội, làm phong phú đời sống tinh thần, đó là nguyên tắc không chỉ Việt Nam mà mọi quốc gia lấy sự hoàn thiện của xã hội, con người làm mục đích phấn đấu đều luôn luôn cố gắng tuân thủ. Liệu Mỹ có tự đặt mình ra ngoài nguyên tắc này?
Do vậy, trong quan hệ giữa các quốc gia, mọi khác biệt cần được trao đổi trên tinh thần xây dựng, tôn trọng và hiểu biết lẫn nhau, không can thiệp công việc nội bộ của nhau. Phát biểu sai trái của bà H. Clin-tơn không chỉ can thiệp vào công việc nội bộ của Việt Nam, mà còn đi ngược lại xu thế hữu nghị, hợp tác giữa hai nước Việt Nam và Hoa Kỳ ngày càng được củng cố, phát triển.
Minh Phương