Một điểm chốt phường Việt Hưng.
Sâm sẩm tối, Thiếu úy Nguyễn Văn Lung trên đường từ cơ quan về gia đình. Khi đến chốt kiểm soát phòng, chống dịch Covid-19 đầu ngõ nhà mình thì gặp Đại tá, CCB Đinh Viết - bác của cô giáo tiểu học Đinh Thị Hằng ở cùng ngõ. Chàng Thiếu úy - cháu rể tương lai dừng lại cách 3m để chào bác và ông Đặng - người cùng trực chốt với ông Đinh Viết. Ông Viết tỏ ra phấn chấn:
- Cháu vào đi. Hằng nó đang ở nhà “thực hiện Chỉ thị 16!”...
- Dạ!... Thưa bác!...
- Thưa với gửi gì! Mấy tuần nay, chiều nào anh cũng về qua đây mà sao không trực tiếp gặp nó một tý!
- Cháu cũng muốn thế lắm! Nhưng mà cháu lại đang thực hiện “Một cung đường hai điểm đến”. Từ cơ quan là về thẳng nhà bác ạ!
- Thì bác trực chốt đây! Chẳng lẽ tao lại không bảo lãnh cho thằng cháu rể tương lai được à?
- Dạ thưa bác! Là thế này ạ! Cháu chưa vào gặp em Hằng, vì hai lẽ. Một là, giấy thông hành chỉ cho phép cháu từ nhà đến cơ quan làm việc rồi trở về nhà thôi. Hai là, cháu phải “giữ tiếng” cho bác và người yêu của cháu, kẻo bà con phê bình bác thiên vị làm sai, còn em Hằng thì mang tiếng là giáo viên mà không chấp hành chỉ thị của Thủ tướng Chính phủ về phòng, chống dịch. Hiện tại, chúng cháu vẫn chia sẻ bằng điện thoại ạ. Giờ cháu xin phép bác, cháu đi. Kẻo người khác đến lại thành ra tụ tập, vi phạm qui định giãn cách…
Ông Viết cười khà khà rồi sang sảng “biểu dương”:
- Bác thử chàng sĩ quan cháu rể tương lai thôi! Phải như thế chứ! Bác tuyên bố rút ngắn “thời gian thử thách”. Em Hằng nó cũng đã khai giảng được đôi tuần rồi, cưới online luôn, sống chung an toàn với Covid-19 để chiến thắng đại dịch! Thôi cháu đi đi…
Thiếu úy Lung phấn khởi chào hai ông trực chốt rồi tăng ga xe, đi về nhà. Ông Đặng sau khi chứng kiến câu chuyện của ông Đinh Viết và chàng sĩ quan trẻ, tâm đắc gật gù: “Chất lính nó vẫn khác! Ở đâu cũng thế!...
Phạm Xưởng