<!-- /* Style Definitions */ p.MsoNormal, li.MsoNormal, div.MsoNormal {mso-style-parent:""; margin:0cm; margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:12.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-fareast-font-family:"Times New Roman";} @page Section1 {size:612.0pt 792.0pt; margin:72.0pt 90.0pt 72.0pt 90.0pt; mso-header-margin:36.0pt; mso-footer-margin:36.0pt; mso-paper-source:0;} div.Section1 {page:Section1;} -->   <!-- /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0cm 5.4pt 0cm 5.4pt; mso-para-margin:0cm; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-ansi-language:#0400; mso-fareast-language:#0400; mso-bidi-language:#0400;} -->   Tất cả các quân binh chủng, kể cả dân công đưa gạo đạn ra phía trước, đón thương binh trở lại tuyến sau, đều phải đi trong đường hào. Các tuyến dây điện thoại từ sở chỉ huy xuống các mũi hướng chiến đấu, cũng rải xuống lòng hào, ngập trong bùn đất. Thấy người đi lại quá đông, dây rợ lằng nhằng vướng víu, lính thông tin liền nảy ra sáng kiến: Đào rãnh mang cá ở hai bên vách hào, rồi dùng chạc tre ghim các dây điện thoại ấy lại. Để làm được như thế, cần rất nhiều ghim tre. Lấy ở đâu? Lại phải xin phía sau thôi. Nghĩ vậy, chúng tôi liền đề nghị chuyển ghim tre lên…

Một buổi tối, địch chạy ra hàng mấy tên, chúng tôi hỏi vì sao? Một tên khai:

  • Chả là nghe các ông gọi cho nhau điều gấp 2.500 quân của trung đoàn có mật danh là "ghim tre", nên lính ở căn cứ chúng tôi rất lo sợ. Chỉ huy chúng tôi ra lệnh truy tìm ngay "trung đoàn ghim tre" song không tìm ra đơn vị nào có mật danh đó, lính tráng lại càng hoang mang hơn.

  • Các anh lấy nguồn tin ấy ở đâu?

  • Dạ thưa, từ lê lê phôn mặt đất…

Thì ra trung đội trưởng thông tin của chúng tôi gọi về tổng đài điều gấp 2.500 ghim tre, tình báo địch nghe trộm, tưởng ta dùng mật hiệu điều quân tinh nhuệ lên để đánh đòn tiêu diệt, chúng mới cuống cuồng, hốt hoảng như vậy.

THU HIỀN