Trong đêm đánh đó, Tiểu đoàn 57 chỉ còn 3 quả tên lửa, khí tài điều khiển bị hỏng phải chữa đến 2 giờ sáng mới xong. Đây là bộ khí tài có thời gian sử dụng quá lâu, lại bị ngập nước do lũ lụt năm 1971, nên chất lượng không tốt lắm. Nhiều người sau khi biết khí tài bị ngập nước cho rằng không thể khôi phục được, nên đưa về xưởng tháo dỡ linh kiện. Nhưng với quyết tâm cao, cán bộ chiến sĩ đã tìm mọi cách khắc phục. Và chính bộ khí tài này giúp Tiểu đoàn 57 bắn rơi tại chỗ chiếc máy bay thứ 3.700 trên miền Bắc vào ngày 27-6-1972.
Trở lại với trận đánh ngày 21-12-1972. 5 giờ sáng, lệnh báo động từ Sở chỉ huy trung đoàn được truyền xuống các trận địa, chỉ sau 5 phút, Tiểu đoàn 57 đã sẵn sàng chiến đấu. Trong màn nhiễu dày đặc, Tiểu đoàn trưởng Nguyễn Văn Phiệt (về sau là Trung tướng, Anh hùng LLVTND, Phó tư lệnh chính trị Quân chủng Phòng không) và sĩ quan điều khiển Nguyễn Đình Kiên (sau là Đại tá, Anh hùng LLVTND, Phó cục trưởng Cục tác chiến, Bộ Tổng Tham mưu) và 3 trắc thủ kíp 1 nhanh chóng xác định dải nhiễu một chiếc B-52. Địch vào cự ly 35km, Tiểu đoàn trưởng hạ lệnh phóng nhưng đạn không đi, đèn báo hỏng bật sáng, anh hạ lệnh phóng tiếp quả thứ 2. Sau khi ấn nút hoàn quả 1, sĩ quan điều khiển phóng tiếp quả đạn thứ 2. Kíp trắc thủ Mè Văn Thi, Ngô Văn Lịch, Nguyễn Xuân Đài điều khiển trúng chiếc B-52 ở cự ly 25 km. Từ trên nóc xe thu phát, trắc thủ PA-00 Đoàn Văn Súc reo lên “B-52 cháy rồi các đồng chí ơi!”. Lúc này là 5 giờ 9 phút. Niềm vui tràn ngập trận địa. Mọi người chưa kịp rút kinh nghiệm trận đánh thì tiếng đồng chí tiêu đồ lại vang lên: “B-52 cự ly 45km”. Toàn kíp chiến đấu lại tiếp tục căng mắt vạch nhiễu tìm thù. Lúc này, trên bệ phóng còn duy nhất 1 quả đạn tên lửa. Tiểu đoàn trưởng động viên kíp chiến đấu: “Cố gắng, còn quả đạn cuối cùng, chúng ta phải đổi lấy một chiếc B-52”. Địch vào đến cự ly 35km, Tiểu đoàn trưởng ra lệnh phóng quả đạn cuối cùng. Nhanh chóng thực hiện mệnh lệnh của chỉ huy, sĩ quan điều khiển phóng đạn và giao tay quay cho kíp trắc thủ. Mặc dù trên màn hiện sóng các dải nhiễu có biến đổi, nhưng ba trắc thủ Thi, Đài, Lịch đã kiên quyết bám sát chính xác vào tín hiệu nhiễu của một máy bay B-52. Quả đạn cuối cùng của tiểu đoàn gần gặp máy bay địch thì trắc thủ thấy tín hiệu B-52. Các trắc thủ càng quyết tâm điều khiển trúng đích. Đạn gặp mục tiêu ở cự ly 24 km, nổ tốt. Cả ba trắc thủ báo cáo: “Mất nhiễu, mục tiêu bị tiêu diệt!”. Chiếc B-52 bốc cháy rơi xuống địa phận chợ Thá, núi Đôi, huyện Đa Phúc. Lúc đó là 5 giờ 19 phút ngày 21-12-1972. Đây là chiến công đặc biệt xuất sắc với hiệu suất cao hiếm thấy, Tiểu đoàn 57 là đơn vị duy nhất của Bộ đội Tên lửa trong một đêm bắn rơi 2 máy bay B-52 trong chiến dịch “Hà Nội - Điện Biên Phủ trên không” trên bầu trời Thủ đô Hà Nội.
Nhớ lại chiến công oanh liệt đó, Trung tướng Nguyễn Văn Phiệt chia sẻ: “Chúng ta không có bí quyết nào cả, ngoài việc chúng ta đã tìm thấy điểm yếu của B-52 là lúc ném bom chúng bay ổn định ở tầm thấp (10-11km) so với mặt đất. Quan trọng nhất, chúng ta thắng nhờ tinh thần quả cảm và sáng tạo trong chiến đấu”. Còn với Đại tá Nguyễn Đình Kiên, trận đánh thắng hôm đó còn có một ý nghĩa quan trọng khác: Là món quà kỷ niệm 6 năm ngày ông nhập ngũ.
Với những thành tích xuất sắc trong các mặt công tác, Tiểu đoàn 57 đã được Đảng, Nhà nước tặng nhiều phần thưởng cao quý, trong đó có danh hiệu Anh hùng LLVTND. Hiện nay, Tiểu đoàn làm nhiệm vụ bảo vệ vùng trời khu công nghiệp dầu khí phía Nam của Tổ quốc. Phát huy truyền thống trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước, cán bộ, chiến sĩ Tiểu đoàn 57 luôn khắc phục khó khăn hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao, xây dựng Tiểu đoàn vững mạnh toàn diện, xứng đáng với chiến công “độc nhất vô nhị” 10 phút bắn hạ 2 pháo đài bay của không quân Mỹ.
Duy Quang