TRẦN ĐĂNG KHOA:
Khiếp! Người đẹp từ đâu đến mà “kinh” thế? Sao lại chỉ có mỗi mình đẹp, còn người khác thì cứ mãi phải làm trẻ con là nghĩa làm sao? Tôi đang xây xẩm mặt mũi vì bạn dồn vào chân tường đây này!
Tôi nghĩ phụ nữ rất thích sự yên ổn. Cô vợ tôi chọn tôi, có lẽ vì nghĩ tôi là một người đàn ông đứng đắn.
Lão đứng đắn có lẽ không phải vì bản chất lão đứng đắn, mà đơn giản phụ nữ trông thấy lão là người ta sợ. Có thế lão mới đứng đắn được.
Tôi đã có lần kể rồi đấy, khi lão Khoa “còn đang giai”, mà giai già, nhưng vẫn là giai, nghĩa là chưa lấy vợ, nhiều cô gái xinh đẹp như tiên đã gọi lão là bố già rồi. Đã gọi là bố thì bố phải đứng đắn, chứ sao bố lại tán tỉnh con?
Đi đường, có cô phóng xe vèo qua, còn quay lại đe lão: "Đi cẩn thận, bố già nhé". Lão cũng hét lên: "Ừ, bố nhớ rồi. Bố cũng hãi chết lắm".
Một lão già lúc nào cũng sợ chết thì còn có gì đáng ngại. “Vô tư” đi. Thế là lão có vợ đấy.
Lão liều. Mà vợ lão còn liều hơn. Cả hai đứa cùng liều. Tất nhiên, lấy vợ ở cái tuổi 40 như lão, bây giờ lão vẫn còn thấy tiếc. Tiếc vì lấy... sớm quá!
TĐK