Phó tư lệnh Vũ Lăng mở chai rượu rót cho mỗi người một chén rồi dõng dạc:
- Nào, chúc hiệp đồng chiến đấu thật chặt chẽ, chúc chiến dịch Tây Nguyên thắng lợi…
Trong không khí vui vẻ, lại biết Phó tư lệnh vừa nhận được thư vợ, Chủ nhiệm phòng không Nguyễn Cần nói bâng quơ:
- Đầu xuân mà được nghe thư của phụ nữ mới tuyệt.
Tướng Vũ Lăng nháy Nguyễn Cần, rồi lấy một tờ giấy đứng dậy:
- Thư phụ nữ hả? Có ngay! Không những thư mà còn thơ hẳn hoi, anh em nghe nhé: Xuân sắc muôn màu náo nức tươi/ Gió như ngừng thổi nước ngừng trôi/ Hồn em ngây ngất trong say đắm/ Ôm ấp tình xuân trước gió cười…
Mấy vị tưởng thơ của “phu nhân Phó tư lệnh” thật, vỗ tay khen hay. Tướng Vũ Lăng tủm tỉm cười lại đọc tiếp: Thời gian hỡi ngừng bay theo gió/ Hãy khoan trôi xuân thắm của đời ta...
Tới đoạn này thì Chủ nhiệm phòng không Nguyễn Cần phát hiện ra:
- Đây là thơ của nữ sĩ Vân Đài, không phải thơ của chị Hoa rồi.
Tướng Vũ Lăng lại cười:
- Thì Vân Đài cũng là phụ nữ đó thôi…
Vân Hương