Kính gửi: Bộ trưởng Bộ Y tế Nguyễn Thị Kim Tiến
Tôi là Trần Thị Kim Thanh, sinh năm 1966, hiện làm việc tại Bệnh viện đa khoa TP. Cần Thơ. Tôi được sinh ra trong một gia đình cách mạng. Bà nội tôi là Nguyễn Thị Cảnh là Bà mẹ Việt Nam anh hùng. Cha tôi là liệt sĩ Trần Hữu Phương, tham gia hai thời kỳ kháng chiến chống Pháp và Mỹ, đã hy sinh năm 1969, được nhà nước tặng Huân chương Kháng chiến hạng nhất. Mẹ tôi là Lữ Thị Mành tham gia cách mạng từ năm 1968, hoạt động bí mật trong vùng kềm của địch, được Nhà nước tặng Huy chương Kháng chiến hạng nhất. Chú ruột tôi là Trần Văn Khôi, cũng là liệt sĩ. Dì ruột Nguyễn Thị Chỉ là Bà mẹ Việt Nam anh hùng (do hoạt động bí mật nên đổi họ).
Kính thưa Bộ trưởng, sở dĩ tôi viết “tâm thư” này gửi đến Bộ trưởng vì tôi muốn Bộ trưởng biết được sự thật đang diễn ra hằng ngày, hằng giờ tại Bệnh viện đa khoa TP. Cần Thơ, nơi mà hàng triệu người dân đã từng tin yêu và gửi gắm sinh mạng cũng như sức khỏe của mình giờ đây trở thành cái nơi mà một số người đã lợi dụng chức quyền để “làm tiền” trên lưng người bệnh, biến bệnh viện thành cái riêng của mình…
Thưa Bộ trưởng, tôi tốt nghiệp Trường đại học y dược TP. Hồ Chí Minh năm 1991 với bằng cấp Dược sĩ đại học. Tôi đã công tác tại Xí nghiệp Liên hợp dược Hậu Giang từ khi ra trường. Năm 2000, tôi chuyển sang công tác tại Khoa dược Bệnh viện đa khoa TP. Cần Thơ. Từ năm 2004 đến 2006, học lớp chuyên khoa I chuyên ngành Dược lý-Dược lâm sàng khóa đầu tiên tại Trường đại học y dược TP. Hồ Chí Minh. Đến năm 2008, là Phó khoa Dược và đến tháng 9-2014, khi chia tách Bệnh viện Đa khoa TP. Cần Thơ (thành Bệnh viện đa khoa TP. Cần Thơ và Bệnh viện Phụ sản), tôi được phân công Quyền Trưởng khoa dược Bệnh viện Đa khoa TP. Cần Thơ.
Trong quá trình công tác, tôi phát hiện nhiều sai phạm của Giám đốc Bệnh viện Lê Quang Võ như: Đấu thầu vật tư-hóa chất chậm trễ; không làm danh mục thuốc gửi BHYT; nhập và sử dụng thuốc không đúng quy định (nhập thuốc phiến hàng trăm triệu đồng trong khi chưa xin chủ trương của Sở Y tế; sử dụng thuốc Interferon bị BHYT xuất toán hơn 3 tỷ đồng do bệnh viện không cập nhật văn bản của Bộ Y tế); chỉ đạo sai tinh thần văn bản của cấp trên (UBND TP. Cần Thơ yêu cầu áp thầu một Bệnh viện còn hiệu lực thì BS. Võ yêu cầu tôi gia hạn thầu); Bệnh viện loại một mà không tự tổ chức Nhà thuốc bệnh viện mà hợp đồng để Công ty dược Hậu Giang tổ chức kinh doanh; không công khai tài chính của Bệnh viện từ năm 2014 đến nay... Về phía Đảng, BS Võ chỉ đạo đại hội Chi bộ Dược sai nguyên tắc (cắt quyền chủ tọa của tôi khi đại hội đang tiến hành).
Tôi góp ý với BS Võ, nhưng BS Võ không những không tiếp nhận mà còn quát mắng tôi, nói tôi không biết làm việc, thậm chí có lần còn đòi khớp mỏ tôi, tìm mọi cách trù dập tôi (cắt mọi danh hiệu thi đua năm 2014 của tôi, khi tôi khiếu nại cũng không thay đổi, đến khi tôi khiếu nại lên cấp trên thì tự làm hồ sơ bổ sung lên Sở Y tế để phục hồi các danh hiệu thi đua của tôi). Đặc biệt, sau những lần BS Võ yêu cầu tôi đi lo lót hối lộ cho cấp trên, tôi làm không được hoặc tôi không thực hiện, BS Võ mắng tôi thậm tệ (có ghi âm). Từ đó, tìm mọi cách bài trừ tôi.
Tôi không đồng tình với hành động của BS Võ, tôi đã gửi đơn khiếu nại, tố cáo lên các cơ quan chức năng như Sở y tế Cần Thơ, Đảng ủy khối Dân chính Đảng, UBKT Thành ủy TP. Cần Thơ. Không những các cơ quan không xử lý cho có lý có tình mà còn quay lại kỷ luật tôi (Đảng ủy khối cơ quan Dân chính Đảng ra quyết định khiển trách tôi, còn BS Võ chỉ kiểm điểm rút kinh nghiệm). Các cơ quan này cho rằng tôi tố cáo sai, thiếu căn cứ. Tôi thật sự không hiểu các cơ quan chức năng điều tra ra sao mà kết luận như vậy, vì các sự việc tôi nêu rất cụ thể, chứng cứ trong hồ sơ, trong đĩa ghi âm còn đó. Phải chăng đúng như báo Pháp lý, Pháp luật Việt Nam và Báo CCB Việt Nam đã nói: “Ai chống lưng, ai bao che”?
Gần đây, BS Lê Quang Võ lại cắt hết danh hiệu thi đua năm 2015 của tôi, cắt chức Quyền Trưởng khoa của tôi và chuyển tôi sang giữ chức Phó khoa xét nghiệm, không thuộc phạm vi chuyên môn của tôi.
Kính thưa Bộ trưởng! Tôi viết tâm thư này cho Bộ trưởng trong một tâm trạng lo lắng, không phải vì mất chức mà vì danh dự, vì truyền thống của gia đình, vì sự nghiệp xây dựng bệnh viện, nơi mà hàng triệu người dân Cần Thơ gửi gắm chăm sóc sức khỏe… Trong quá trình làm việc tôi luôn tâm nguyện làm việc hết sức mình, nhằm để đem lại sức khỏe và niềm vui cho nhân dân. Vì lẽ đó, tôi không thể chấp nhận những việc làm sai trái của người đứng đầu bệnh viện Đa khoa TP. Cần Thơ nên tôi viết tâm thư này mong muốn Bộ trưởng quan tâm, soi xét những việc làm ngang trái trên của BS Lê Quang Võ-Giám đốc bệnh viện, vì hiện tại rất nhiều cán bộ nhân viên trong Bệnh viện cũng bức xúc như tôi nhưng không ai dám lên tiếng vị sợ bị trù dập!
Để ngồi viết tâm thư này cho Bộ trưởng tôi phải suy nghĩ rất nhiều, bởi tôi biết Bộ trưởng đang phải lo trăm công nghìn việc của Ngành Y tế nước nhà, nhưng tôi vẫn khẩn cầu Bộ trưởng bớt chút thời gian để tôi được giãi bày với Bộ trưởng để tôi được thấy nhẹ lòng hơn! Vì tôi còn mẹ già 87 tuổi nhưng lúc nào cũng khuyên các con cố gắng làm việc cho thật tốt. Việc gì có lợi cho Đảng, cho nước, cho dân thì làm. Nếu mẹ tôi biết tôi bị trù dập chắc bà sẽ rất đau lòng và không sống nổi.
Cuối thư tôi xin kính chúc Bộ trưởng sức khỏe và luôn người tư lệnh của Ngành Y tế nước nhà được hàng triệu người dân tin yêu!
TP. Cần Thơ ngày 14-1-2016
Trần Thị Kim Thanh